
đêm thành đạo ngàn sao lấp lánh
con nghe...
tiếng sóng vỗ rì rào,
bên dòng Ni Liên tuyệt tác
dưới cội bồ đề linh hiển
xào xạc lá rơi!
con nai vàng ngơ ngác
tiếng vọng thời gian
chầm chậm buông thả phía trời xa...
đêm thành đạo ngàn xưa
vẫn mới
nhặt chiếc lá vàng !!!
nỗi buồn không tên
và con nghe...
chân trời quá khứ
ngài lặng thầm.....chứng quả ....như nhiên
con không khóc
hơn hai ngàn năm trước
thấm tận lời ngài
“sanh già bệnh chết”
nhưng sao !
ngấn lệ lăn dài
vụn vỡ chút buồn
thâm tâm.
thơ trên giấy
một thoáng !
đầy...vơi !!!
thuở trầm luân
cố níu đêm thành Đạo
nguyên trinh.
ĐÀO PHƯỚC GIAO